Nhiều người Thổ Nhĩ Kỳ sống sót sau thảm họa động đất đang phải đối mặt với mối đe dọa vô hình nhưng nghiêm trọng: cái đói giữa trời giá rét.
Khi mặt trời ló rạng trên bầu trời, những con đường nứt nẻ ở thành phố Sanliurfa, miền nam Thổ Nhĩ Kỳ trở nên hoang vắng. Giống như nhiều khu vực ở 9 tỉnh của Thổ Nhĩ Kỳ bị tàn phá trong trận động đất mạnh 7,8 độ ngày 6/2, cư dân của Sanliurfa đang cố gắng sinh tồn giữa thời tiết lạnh giá, với mức nhiệt trên ngưỡng đóng băng.
Trận động đất mạnh nhất ở Thổ Nhĩ Kỳ trong gần 100 năm qua, xảy ra ở khu vực biên giới với Syria, đã khiến khoảng 5.000 người thiệt mạng ở cả hai nước.
Hàng chục gia đình Sanliurfa giờ phải trú ẩn trong tầng trệt của khách sạn Hilton. Họ thức trắng đêm ôm lấy những đứa trẻ.
“Chúng tôi tới đây lúc 15h hôm qua, khách sạn cho chúng tôi súp vào buổi tối. Nhưng khi đêm tới, chúng tôi đói và bọn trẻ cũng vậy”, Imam Caglar, 42 tuổi, chia sẻ. “Các tiệm bánh mì đều đóng cửa hôm nay. Tôi không biết có thể tìm mua bánh mì bằng cách nào”.
Caglar không thể mạo hiểm trở về căn hộ của mình, cách đó vài dãy phố, để lấy thức ăn, vì tòa nhà có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào.
“Chúng tôi sống ở tầng một trong tòa nhà ba tầng. Chúng tôi không dám trở về đó. Tòa nhà giờ không an toàn chút nào”, anh nói.
Chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ đang chạy đua để cung cấp chỗ trú ẩn cho người dân sau khi nhà của họ bị sập sau động đất hoặc có nguy cơ sụp đổ bất cứ lúc nào vì dư chấn.
Hàng trăm nghìn người đã phải qua đêm trong ký túc xá, trường học, nhà thờ và các tòa nhà công cộng khác, trong khi một số trú ẩn trong các khách sạn mở cửa miễn phí.
Việc cung cấp thực phẩm và nhu yếu phẩm khác cho những người sống sót hiện là thách thức lớn. Động đất và trận bão mùa đông đã khiến nhiều tuyến đường trong khu vực gần như không thể đi lại. Nhiều sân bay địa phương đóng cửa do đường băng cần sửa chữa.
“Chúng tôi đã ăn một bát súp nhỏ, nhưng không đủ no”, Mehmet Cilde, 56 tuổi, nói.
Người cha của 6 đứa trẻ nói rằng ông hy vọng chính quyền địa phương sẽ cung cấp thực phẩm, song thừa nhận “chúng tôi hiện chưa có bất kỳ thông tin gì”.
Tình hình của Filiz Cifci thậm chí còn tồi tệ hơn. Cô đã không tới buổi phát súp trên con phố gần khách sạn Hilton tối 6/2, bởi không muốn ba con nhỏ phải chờ đợi lâu trong gió rét và mưa lạnh. Bốn mẹ con chạy khỏi nhà lúc rạng sáng, chỉ với ba chiếc chăn quấn trên người và điện thoại.
“Chúng tôi chỉ uống trà và cà phê tối qua. Không còn gì khác”, cô nói khi ngồi gần phòng tắm của khách sạn, nơi nhiều gia đình đang lấy nước uống.
Cô không biết liệu những đứa trẻ có đồ ăn trong những ngày tới hay không. “Giờ chúng tôi không còn gì khác ngoài những tấm chăn”, cô nói. “Nhưng ít nhất ở đây, chúng tôi có nước để uống”.
Thanh Tâm (Theo AFP